Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

Thơ của Thầy Nguyễn Phong

     
              Đến dự buổi gặp mặt truyền thống với K5 Nguyễn Văn Trỗi HN ngày 24/12/2011 tại 23 Nguyễn Đình Chiểu, Thầy Nguyễn Phong đã tặng anh em K5 một số bài thơ, mời các bạn cùng thưởng thức:


                                              
                                             
                                             Hồ Gươm đêm giao thừa


                                          Hồ Gươm rạo rực đón xuân này
                                          Cờ xí đèn màu khắp đó đây
                                          Lấp lánh Hồ Gươm in đáy nước
                                          Mờ mờ Tháp Bút vẽ chân mây
                                          Tay cầm, tay dắt người đông nghịt
                                          Xe ngược, xe xuôi phố chật đầy
                                          Bỗng nổ đì đùng rồi tỏa sáng
                                          Nền trời rực rỡ sắc hoa bay.
                                                          Giao thừa Kỷ Mão




                                                  Đâu lại quên em


                                        Vẫn nhớ, nhưng mà miệng nói quên
                                        Tại sao anh lại bảo là quên
                                        Vì rằng quên đấy là luôn nhớ
                                        Còn nói nhớ rồi chắc đã quên
                                        Bạn bè quá nhiều sao nhớ hết
                                        Mình em chỉ một, mãi không quên
                                        Cả đời có lúc quên, khi nhớ
                                        Riêng một mối tình nhớ chẳng quên.
                                                                     08/06/1999


                                             Khắc khoải Hoàng hôn 


                                      Mặt trời đã ngả bóng Hoàng hôn
                                      Sắp lặn mà ai chẳng thấy buồn
                                      Sợ cảnh tối tăm nơi vắng vẻ
                                      Lo đời hiu hắt chốn cô đơn
                                      Phút giây gác núi, ngời muôn sắc
                                      Khoảng khắc đầu non, loáng hớp hồn
                                      Tạo hóa cũng còn khi sớm tối
                                      Con người sao thoát khỏi chiều hôm.
                                                                   01/03/2001

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét